Thứ Tư, 29 tháng 12, 2010

Em ơi ! B’lao Trà

                                                          Trần Thanh Hoài -CNCLB



     Lâu lắm không xuống Bảo Lộc chơi. Kỳ này xuống “mần” chương trình bế mạc Lễ hội văn hóa trà. Ngồi trên xe, nhấp nhổm, cãi nhau với mấy tay nhà báo về “văn hóa trà” sao không phải là văn hóa chè. Và, nữa, hội thi cành chè vàng chứ không phải cành trà vàng. Ui trời, văn hóa trà ơi, người đang ở đâu ? nhớ xưa đọc văn cụ Nguyễn Tuân bàn về ấm chè tàu, lại xem trà đạo Nhật Bản, tìm mãi không biết Việt Nam ta uống trà khi nào ? hay là uống trà lúc trồng được chè ..hic. 
       
     Bảo Lộc lên thành phố có khác, sạch sẽ đến ko ngờ. Trưa nhậu lẩu dê Thanh Hiền, cãi nhau tiếp về chè và trà. Thú vị, “than đá có thể cạn, dầu mỏ có thể hết, nhưng dâu tằm tơ mãi còn”, câu nói bất hủ đó ứng với đường phố Bảo Lộc bây chừ. Xa quá, ngút ngàn mắt những thảm chè . Giờ thì ô long, tứ quý, hồng hạc .. loạn cả lên. Nhậu vô, khát nước, nhớ cốc trà.. đá. Cận kề xưa cũ, trà và chè đi với bên nhau tự lúc nào không ai biết. Hồi nhỏ ( lại hồi ..) ăn cu đơ ( lạc rang trộn đường ép hai miếng bánh tráng mỏng) nghe nói nó bắt nguồn từ tiếng Pháp. Zụ này phải hỏi cậu Trung đội bóng mới được. Cu đơ (1) là Cu hai, uống nước chè xanh ủ vội, no cả ngày. Đi trong hương trà B'lao nhớ câu thơ cũ, không biết của ai “ em có nhớ B'lao không em/ dễ thương một chút cho anh  nhớ/ một chút gì như thể áo len”. Hay quá ta, nắng Sài Gòn đỏ lửa, lên B'lao bắt gặp áo len, và thế là xúc động, xúc cảm và..ra thơ liền. 
     Tối nay, cho “tụi” nó đọc Rap về trà Bảo Lộc- B'lao. Thấy cô bé Bảo Lộc răng khểnh hai 3 cái, mời đi uống cà phê, không mang mũ bảo hiểm, kêu taxi cho chắc. Gió lạnh quá, tưởng rằng B'lao nóng, ai dè thế này. Tum um trong quán cà phê Sonat, nghe mấy bài Ngô Thụy Miên, lòng cứ liêu xiêu nhớ về thời quá vãng. Hận, tay kiến trúc sư, mời cả đội bóng minh xuống Bảo Lộc giao lưu, mình thấy cũng hay. À mà, chủ tịch Bảo Lộc đọc "đít cua" (2) rồi, Bảo lộc tươi tắn nhờ mấy em Cao đẳng Sư Phạm gánh chè mời khách. Đong đưa, chúng chiếng, tung tăng và tươi nhuận. Màu sắc trà - chè ngồn ngộn. Trời Cao nguyên xanh trong lạ, nghe nói ngày xưa Trịnh Công Sơn làm bài “tình khúc Ơ bai” tại Bảo Lộc lúc ông trốn lên  đây đi dạy học. Ơ bai là ơ ghít ( không chiu ), “ta đi cùng nhịp điệu, nhịp điệu sao khác màu” . Mới đó đã 17 năm xa ngái khi còn là  thằng sinh viên đi thực tập, xuống thấy Bảo Lộc hoành tráng, tưởng đâu .. Sài Gòn. Quê quá, hồi ấy dâu tằm nhiều hơn trà, giờ thì.. dâu đi về đâu hỡi em ? hãy nghe chè xanh lên tiếng. Pháo hoa bắn rồi, lễ hội đạt đến độ… hoành tráng là phải … bắn pháo hoa. Hic, thành công tốt đẹp, người đâu đông thế, khát quá, làm ngụm trà đá, sảng khoái. Trà đá nằm ở đâu trong dãy trà sang trọng kia nhỉ? Kịch bản lễ hội đưa trà đá vào đâu ta ? nghỉ mãi không ra, thôi lên xe về lại Đà Lạt, trong ánh trăng cuối tháng, treo xanh lơ trên đồi trà công. Tạm biệt em, tạm biệt Blao, vấn vít mãi hương trà ngày ấy trong cái lạnh mùa đông ./. 
 

(1) Cu-đơ: nguyên là anh cu Hai làm ra kẹo đậu phộng đường thời Pháp - Hai là Deux sau thành thương hiệu.
(2) disscours: bài diễn văn


Chủ Nhật, 26 tháng 12, 2010

Tản mạn mùa Giáng sinh

Trần Thanh Hoài –Chủ nhiệm CLB

     Một mùa Gíang sinh nữa lại về. Đà Lạt sáng nay lạnh, lạnh len lỏi trong tà áo len của cô nữ sinh Bùi Thi Xuan, lạnh len lỏi trong đôi găng tay len bà xã đan vội cho hôm qua. Lạnh, lạnh của không gian và thời gian. Lạnh như để bù cho những ngày nắng hanh, không gió. Rừng thông đứng như thể muốn đóng đinh vào bầu trời những đóa hoa xanh chấp chới chờ thiên sứ đón mừng Chúa Gíang sinh. Nghe Evils Presslay hát Silent Night mà “lạnh” hết cả người. Tối nay nhất định lên nhà thờ Con Gà “xem” người ta đi chơi Nô-en. Lạnh mấy cũng đi, nhớ thời sinh viên ở Ký túc xá, tối 24 đã tề tựu đông đủ “giang hồ hảo hán” của khoa Văn “sốt sắng quét dọn niềm tin”  cứ như một Ki tô hữu chính hiệu vậy. Vài chén rượu đế, hát mừng cả đêm.
     Gíang sinh năm nay, hồ Xuân Hương cạn nước, mấy con ngựa con ăn cỏ trên mặt hồ trơ đáy, thấy tiếc nuối, ngậm ngùi, thấy yêu và nhớ mặt nước hồ, thế mà có lúc ta đã quên đi sự hiện diện của nước. Nước và sự sống vốn là một cơ mà. Ngày xưa  đức Chúa  chẳng đã xuất hiện trên biển cho những người khốn khó  bánh mì đó sao. Mai anh Đào Đà Lạt chưa thấy nở mấy, chắc là qua đợt lạnh này. Thành phố đang rộn rã như  công trường. Cuối năm ai cũng vội vã và Gíang sinh đến như làm dịu đi những nét bươn bả của đời sống, lắng lại một chút cho khúc hát thánh ca vang lên. Những cặp tinh nhân  hẹn nhau vấn vít trong khăn phula, phảng phất  mùi kem sô cô la bay từ  quán cà phê Nghệ sỹ ở Nguyễn Chí Thanh,  ngó quanh, thấy Phước “khùng” nằm dài trên đường chụp “hoa lá cỏ” bổng nhận ra  Đà Lạt mình đáng yêu và dịu dàng quá.



Chủ Nhật, 19 tháng 12, 2010

Giao lưu với CLB Gấu MISA - Phường 10 - Quận Tân Bình - Tp.Hồ Chí Minh

Hai đội chụp ảnh lưu niệm trước khi vào tỉ thí
Chuẩn bị vào trận, ai cũng hừng hực khí thế dù trời Đà Lạt nắng - gió - lạnh - khô
Hai đội trưởng cười tươi khí thế trước khi "bụp" nhau
Sau trận đấu mệt nhoài nhưng CLB Phù Đổng vẫn giữ dáng lấy ảnh
Dù ghi bàn nhưng Huy Phong (10-CLB Phù Đổng) vẫn ôm đầu tiếc nuối: "Giá như tính 2 bàn nhỉ !?!!"
Kết quả trận đấu là 5-2 nghiêng về đội nhà nhưng vẫn không thấy ai buồn cả


Một số hình ảnh tham gia Giải chào mừng kỷ niệm CMT8 năm 2010


Chuẩn bị ra quân
Cùng fanclub chụp hình lưu niệm

Chuẩn bị ra trận

Hết 1 hiệp và đang dẫn bàn


Tổng kết và phát giải
 CLB được giải Thủ môn xuất sắc