Trong cuộc sống, chúng ta khó tránh khỏi thất bại. Nếu có thể
đứng lên từ thất bại, kiên trì theo đuổi mục tiêu, tương lai chắc chắn sẽ thành
công. Nhưng kiên trì nói thì dễ nhưng thực hiện rất khó. Dưới đây là một số câu
chuyện nhỏ chứa đựng đạo lý, mang đến những cảm nhận khác nhau:
Có một người rất nghèo và khổ cực. Một người nhà giàu nhìn
thấy đáng thương liền muốn giúp đỡ. Người giàu có đưa cho anh ta một con bò,
chúc anh khai hoang tốt, đợi mùa xuân đến gieo hạt giống, mùa thu là có thể
thoát nghèo rồi.
Người nghèo cảm thấy hi vọng trong lòng, bắt đầu phấn đấu.
Nhưng chỉ sau vài ngày, bò muốn ăn cỏ, người muốn ăn cơm, cuộc sống trở nên khó
khăn hơn trước.
Người nghèo bèn nghĩ thà rằng bán bò đi, mua mấy con dê. Trước
tiên giết một con để ăn, còn lại để nuôi cho nó sinh con, đợi nó lớn lên rồi cầm
đi bán. Như thế kiếm được nhiều tiền hơn.
Người nghèo tiến hành theo kế hoạch. Sau khi ăn hết một con
dê, những con dê còn lại rất chậm sinh con, cuộc sống lại gặp khó khăn. Thế là
anh không nhịn được lại giết thịt một con.
Người nghèo nghĩ: “Tiếp tục như vậy không được. Không bằng
đem dê bán đi, mua thành gà. Gà đẻ trứng rất nhanh, trứng gà có thể lập tức bán
được tiền, cuộc sống sẽ trở nên tốt đẹp.”
Người nghèo lại thực hiện theo kế hoạch. Nhưng rồi thời gian
trôi qua cũng không có thay đổi, gặp khó khăn, nhịn không được liền giết gà, cuối
cùng chỉ còn lại một con. Lý tưởng của người nghèo hoàn toàn sụp đổ.
Người nghèo thất vọng: “Làm giàu thật khó, thà đem con gà
còn lại đi bán, mua một bình rượu uống cho no nê. Mọi việc không còn lo lắng.”
Mùa xuân đến rất nhanh. Người giàu có hào hứng mang hạt giống
cho người nghèo nhưng nhìn thấy người nghèo đang uống rượu với dưa muối, trâu
cũng không còn, trong nhà vẫn nghèo rớt mồng tơi như trước đây.
Người giàu quay đi, người nghèo vẫn cứ tiếp tục.
Rất nhiều người nghèo đã từng mơ ước, thậm chí có cơ hội và
hành động nhưng họ không kiên trì đến cùng.
Một nhà đầu tư nói bí quyết thành công của mình là: “Lúc
không có tiền, cho dù khó khăn cũng nên tiết kiệm và đầu tư. Áp lực sẽ khiến bạn
tìm được phương pháp kiếm tiền mới, giúp bạn trả hết nợ. Đó là một thói quen tốt.”
Tính cách hình thành thói quen, thói quen quyết định thành
công.
Người càng sâu sắc: Càng trầm tĩnh đơn giản.
Người càng nông cạn lạnh nhạt: Càng táo bạo bất an.
Kẻ mạnh: Không phải là không có nước mắt mà là kìm nén nước
mắt không rơi.
Kẻ yếu: Không phải ở vẻ bề ngoài mà là ở tinh thần suy sụp.
------
Gia Cát Lượng chưa bao giờ hỏi Lưu Bị, tại sao chúng ta thiếu
mũi tên? Quan Vũ chưa bao giờ hỏi Lưu Bị, tại sao chúng ta thiếu binh lính?
Trương Phi chưa bao giờ hỏi Lưu Bị, khi bị bao vây tôi phải làm gì?
Thế mà Gia Cát Lượng dùng thuyền cỏ mượn tên, Quan Vũ qua
năm ải chém 6 tướng, Trương Phi phá cầu, hét lui quân Tào.
Triệu Tử Long tiếp nhận quân lệnh tiến công, trong tay chỉ
có 20 lính, nhưng thành quả thu về là 10 tòa thành, hơn 2 vạn binh, 3.000 ngựa
chiến. Quân lệnh chỉ viết : Công hạ thành trì!
Nếu như mọi việc đều dễ dàng thì giá trị của bạn ở đâu?
------
Đường Tăng trên đường đi lấy kinh mới gặp được Tôn Ngộ
Không, Trư Bát Giới, Sa Tăng, Bạch Long Mã. Vì vậy muốn có bạn đồng hành, trước
tiên bạn phải lên đường!
Không phải là có bạn đồng hành rồi mới lên đường mà là trên
đường đi mới có bạn đồng hành. Nhưng tiếc rằng nhiều người không có suy nghĩ
này.
------
Sư tử trông thấy một con chó điên liền nhanh chóng tránh mặt.
Sư tử con nói: “Cha dám sống chết đánh nhau với hổ, cùng báo so tài. Sao lại
tránh né một chó điên, mất mặt quá!”
Sư tử hỏi: “Con thấy đánh thắng một chó điên vinh quang lắm
sao?”. Sư tử con lắc đầu.
“Lại để cho chó điên cắn cho thì có xui xẻo không?”. Sư tử
con gật đầu.
“Như vậy, chúng ta trêu trọc chó điên làm gì?”
Người nào đó không xứng làm đối thủ của bạn, không muốn tranh
luận với những người không có tố chất, chỉ cần mỉm cười rời xa họ, đừng để cho
họ cắn bạn.
Ngày nay, nếu như bạn vẫn còn phàn nàn, không cố gắng thì
người khác sẽ thành công. Bạn không làm, người khác sẽ đến làm. Bạn không phát
triển, không có ai sẽ chờ đợi bạn!
------
Có một con thiên lý mã trẻ tuổi, đang đợi Bá Nhạc đến phát
hiện ra nó.
Thương gia đến, nói: “Bạn sẵn lòng đi theo tôi không?”
Ngựa lắc đầu nói: :”Tôi là thiên lý mã, sao có thể đi theo
thương gia vận chuyển hàng hóa được?”
Binh lính đến, nói: “Bạn có muốn đi theo tôi không?”
Ngựa lắc đầu nói: “Tôi là thiên lý mã, một binh sĩ bình thường
sao có thể phát huy hết khả năng của tôi?”
Thợ săn đến, nói: “Bạn sẵn sàng đi theo tôi không?”
Ngựa lắc đầu nói: “Tôi là thiên lý mã, sao có thể đi theo hầu
thợ săn?”
Ngày qua ngày, năm qua năm, con ngựa vẫn chưa tìm được cơ hội
lý tưởng cho mình.
Rồi một ngày, khâm sai đại thần phụng mệnh đến nhân gian tìm
kiếm thiên lỹ mã. Thiên lý mã gặp được khâm sai đại thần, nói: “Tôi chính là
thiên lý mã mà ông muốn tìm.”
Khâm sai hỏi: “Bạn có thông thuộc đường đi trên đất nước
chúng ta không?”, Ngựa lắc đầu.
“Bạn đã từng ra trận, có kinh nghiệm tác chiến chưa?”, Ngựa
lắc đầu
Khâm sai lại hỏi: “Tôi có thể dùng bạn vào việc gì?”
Ngựa trả lời: “Tôi có thể một ngày đi được một nghìn dặm, một
đêm đi được 800 dặm”
Khâm sai đại thần cho ngựa chạy thử một đoạn đường. Ngựa cố
gắng hết sức chạy tiến lên phía trước, nhưng chỉ được vài bước nó đã thở hồng hộc,
mồ hôi chảy đầm đìa.
“Bạn già rồi, không dùng được!”, nói xong khâm sai liền bỏ
đi.
Hôm nay, những nỗ lực dường như bình thường của bạn đều là
tích lũy cho tương lai. Mỗi một lần kinh nghiệm, một lần không vui, bị từ chối
đều đặt nền móng cho thành công sau này. Không phải chờ đến lúc già, không chạy
nổi nữa mới hối hận.
Bằng cấp không có nghĩa là có năng lực, văn bằng không có
nghĩa là có văn hóa, quá khứ huy hoàng chỉ là lịch sử để nhớ lại. Vì vậy, ngày
hôm qua như thế nào không quan trọng, quan trọng là hôm nay ra sao, ngày mai sẽ
thế nào!
Trong cuộc sống chúng ta có thể gặp nhiều khó khăn, gian khổ
nhưng chỉ cần cố gắng, kiên trì vượt qua thì nhất định sẽ có một tương lai tốt
đẹp!
Huy Hoàng
CÓ NHỮNG ĐIỀU MÀ TRƯỜNG
HỌC CŨNG KHÔNG DẠY BẠN
Trong vụ cướp nhà
băng được cho là ở Cộng hòa nhân dân Trung Hoa, một tên cướp hét lên: “Tất cả đứng
im, nên nhớ tiền thuộc về Nhà nước, còn mạng sống thuộc về chúng mày !”.
Mọi người trong
ngân hàng nghe xong liền im lặng nằm xuống.
ð
Điều
nàu được gọi là: Cách thức khai tâm – Thay đổi những suy nghĩ theo lối mòn.
---
Có cô nhân viên nằm
trên bàn trong tư thế khiêu gợi, một tên cướp hét lên: “Làm ơn cư xử văn minh,
chúng tôi là ăn cướp chứ không phải những kẻ hiếp dâm !”.
ð
Điều
này được gọi là ”Hành xử
chuyên nghiệp – Chỉ tập trung vào công việc mà bạn được huấn luyện !”
---
Khi tên cướp quay
lại, một tên cướp trẻ hơn (có bằng MBA) nói với tên cướp già hơn (kẻ mới tốt
nghiệp hết phổ thông): “Đại ca, có phải đếm xem chúng ta cướp được bao nhiêu ?”.
Tên cưới già gằn giọng: “Mày ngu lắm, bao nhiêu tiền, đếm thế nào được ? Đợi
đi, tối nay tivi sẽ nói chúng ta cướp được bao nhiêu !”.
ð
Điều này được gọi là “Kinh nghiệm – Ngày nay thì
kinh nghiệm quan trọng hơn giấy tờ, sách vở”.
---
Sau khi băng cướp rời khỏi, Giám đốc chi nhánh định gọi điện
báo cảnh sát. Kế toán trưởng vội chạy đến, thì thầm vào tai ngài: “Đợi đã, hay
để 5 triệu chúng ta biển thủ vào trong số bị băng cướp lấy mất ?”.
ð
Điều này được gọi là “Bơi theo dòng nước – Chuyển
đổi những tình huống bất lợi trở thành thuận lợi”.
---
Người
Giám đốc tự nhủ: “Vậy thì tuyệt nếu cứ mỗi tháng lại có một vụ cướp !”.
ð
Điều này được gọi là “Hãy loại bỏ những điều khó
chịu – Hạnh phúc là điều quan trọng nhất “.
---
Ngày
hôm sau, tivi đưa tin 100 triệu đã bị cướp khỏi nhà băng. Những tên cướp đếm đi
đếm lại thì chỉ có 20 triệu. Chúng giận dữ: “Chúng ta mạo hiểm mạng sống của
mình chỉ để lấy 20 triệu, bọn chó lãnh đạo chỉ ngồi chơi mà cướp được 80 triệu.
Đúng là học hành, có bằng cấp thì chúng nó được ngồi cái ghế đấy, cướp tiền
siêu đẳng hơn chúng ta !”.
ð
Điều này giải thích tại sao: “Kiến thức thì giá
trị như vàng”.
Kết luận: trong cuội sống luôn có những điều chúng ta có thể nhanh chóng nhìn ra, có những điều không như chúng ta thấy từ bên ngoài, và chân lý chỉ mang tính tương đối.
Quan
trọng nhất là thái độ đối với cuộc sống này, hay cách nhìn chúng ta lựa chọn để
mang lại vui vẻ, hạnh phúc cho bản thân, cho những người thân xung quanh mình.
(Admin sưu tầm - 5/2013)
Đừng...
Đừng quên hi vọng, sự hi
vọng cho bạn sức mạnh để tồn tại ngay khi bạn đang bị bỏ rơi.
Đừng đánh mất
niềm tin vào bản thân mình. Chỉ cần tin là mình có thể làm được và bạn lại có
lý do để cố gắng thực hiện điều đó.
Đừng lấy của cải vật chất để đo lường thành công hay thất bại. Chính tâm hồn của mỗi con người mới xác định được mức độ "giàu có" trong cuộc sống của mình.
Đừng để những khó khǎn đánh gục bạn, hãy kiên nhẫn rồi bạn sẽ vượt qua.
Đừng do dự khi đón nhận sự giúp đỡ, tất cả chúng ta đều cần được giúp đỡ, ở bất kỳ khoảng thời gian nào trong cuộc đời.
Đừng chạy trốn mà hãy tìm đến tình yêu, đó là niềm hạnh phúc nhất của bạn.
Đừng chờ đợi những gì bạn muốn mà hãy đi tìm kiếm chúng.
Đừng bao giờ cho là bạn đã thất bại khi những kế hoạch và giấc mơ của bạn đã sụp đổ, vì biết được thêm một điều mới mẻ thì đó là lúc bạn tiến bộ rồi.
Đừng quên mỉm cười trong cuộc sống.
Đừng quên tìm cho mình một người bạn thật sự bởi bạn bè chính là điều cần thiết trong suốt cuộc đời.
Và cuối cùng đừng quên ơn những người đã cho bạn cuộc sống hôm nay với tất cả những gì bạn cần. Bởi vì con cháu đời sau của bạn sẽ xem bạn như tấm gương của chúng.
Đừng lấy của cải vật chất để đo lường thành công hay thất bại. Chính tâm hồn của mỗi con người mới xác định được mức độ "giàu có" trong cuộc sống của mình.
Đừng để những khó khǎn đánh gục bạn, hãy kiên nhẫn rồi bạn sẽ vượt qua.
Đừng do dự khi đón nhận sự giúp đỡ, tất cả chúng ta đều cần được giúp đỡ, ở bất kỳ khoảng thời gian nào trong cuộc đời.
Đừng chạy trốn mà hãy tìm đến tình yêu, đó là niềm hạnh phúc nhất của bạn.
Đừng chờ đợi những gì bạn muốn mà hãy đi tìm kiếm chúng.
Đừng bao giờ cho là bạn đã thất bại khi những kế hoạch và giấc mơ của bạn đã sụp đổ, vì biết được thêm một điều mới mẻ thì đó là lúc bạn tiến bộ rồi.
Đừng quên mỉm cười trong cuộc sống.
Đừng quên tìm cho mình một người bạn thật sự bởi bạn bè chính là điều cần thiết trong suốt cuộc đời.
Và cuối cùng đừng quên ơn những người đã cho bạn cuộc sống hôm nay với tất cả những gì bạn cần. Bởi vì con cháu đời sau của bạn sẽ xem bạn như tấm gương của chúng.
Hơn cả tình yêu
Những hành khách trên xe
buýt nhìn một cách thông cảm một người phụ nữ trẻ xinh đẹp với một chiếc gậy
màu trắng làm vật chỉ đường. Cô ấy trả tiền vé rồi dùng bàn tay chạm vào từng
dãy ghế để tìm chỗ ngồi. Sau đó cô ngồi xuống, đặt túi xách lên đùi và tựa
chiếc gậy vào thành ghế.
Đã một nǎm trôi qua kể từ ngày Susan, tên người thiếu phụ trở nên mù loà. Một sự chẩn đoán sai lầm trong y học đã cướp đi ánh sáng của cuộc đời cô, đưa cô vào thế giới của đêm tối, giận giữ, thất vọng và tự ti. Tất cả cô đều trông chờ vào Mark, người chồng yêu quí của mình.
Mark làm việc ở hãng hàng không quốc gia. Anh yêu vợ chân thành. Khi nhìn thấy nàng chìm dần trong sự ủ rũ và tuyệt vọng, anh rất đau lòng và quyết định giúp nàng trở nên tự tin và độc lập.
Cuối cùng Susan cũng sẵn lòng trở lại làm việc, nhưng làm cách nào để nàng đến được sở làm? Nàng vẫn thường đi xe buýt nhưng bây giờ việc đi lại trên đường một mình khiến nàng rất hoảng sợ. Mark sẵn lòng đưa vợ đến sở làm mỗi ngày mặc dù nơi họ làm việc rất xa nhau. Lúc đầu điều ấy cũng an ủi được những nỗi đau mà Susan phải gánh chịu cũng như khiến Mark cảm thấy mình không phải là người vô dụng. Về sau, Mark thấy mình cần phải sắp xếp lại mọi thứ và anh nhận thấy Susan phải đi xe buýt trở lại, không thể suốt ngày nàng cứ dựa dẫm vào anh. Anh muốn vợ phải độc lập và tự tin như ngày xưa. Điều này đã khiến Susan giận giữ như thế nào và nàng cho rằng Mark đang dần bỏ rơi mình. Nàng đã khóc thật nhiều. Trái tim Mark đau nhói khi nhìn thấy những giọt nước mắt của nàng nhưng anh muốn nàng phải cứng rắn hơn, phải chấp nhận hoàn cảnh và vui sống. Một vài ngày đầu, Mark dạy nàng cách bước lên xe buýt và sử dụng những giác quan khác để thích nghi với điều kiện sống hiện tại. Điều đó càng làm cho Susan cảm thấy khổ sở. Nàng luôn cảm thấy mình vô dụng và bị bỏ rơi khi phải một mình đối diện với thế giới hỗn độn bên ngoài mà không có sự che chở của người chồng thương yêu.
Mọi việc ban đầu rất khó khǎn cho Susan nhưng cô cũng dần quen và thích nghi được. Một buổi sáng nọ, khi cô đưa tiền vé, người tài xế nói: "Tôi cảm thấy ganh tị với cô đấy". Susan không chắc người tài xế đang nói mình. Có ai trên đời này lại đi ganh tị với một người luôn phải chật vật với cuộc sống, không như những người bình thường khác. Cô hỏi một cách tò mò: "Ông đang nói chuyện với tôi ư? Tại sao ông lại ganh tị?".
Người tài xế trả lời: "Chắc cô cảm thấy rất hạnh phúc khi người khác quan tâm chǎm sóc nhiều đến như thế". Susan lắc đầu: "Tôi không hiểu ý ông".
"Ôi, cô không biết à? Cứ mỗi sáng, tôi thấy một người đàn ông rất đẹp trai đứng ở góc đường nhìn cô xuống xe buýt và bǎng qua đường. Anh ta đứng đó để chắc chắn rằng cô qua đường một cách an toàn và chỉ lái xe đi khi bóng cô khuất nơi vǎn phòng làm việc. Anh ta vẫn thường nhìn cô một cách trìu mến và mỉm cười với cô. Cô thật là một người phụ nữ may mắn".
Tình yêu không là một đồ vật để bạn có thể nhìn hoặc cầm nắm mà phải được cảm nhận bằng trái tim. Đôi khi sự yêu thương vô điều kiện không thể hiện ra bên ngoài nhưng nó lại nồng nàn và sâu lắng hơn bao giờ hết.
(tháng 5/2013)
Đã một nǎm trôi qua kể từ ngày Susan, tên người thiếu phụ trở nên mù loà. Một sự chẩn đoán sai lầm trong y học đã cướp đi ánh sáng của cuộc đời cô, đưa cô vào thế giới của đêm tối, giận giữ, thất vọng và tự ti. Tất cả cô đều trông chờ vào Mark, người chồng yêu quí của mình.
Mark làm việc ở hãng hàng không quốc gia. Anh yêu vợ chân thành. Khi nhìn thấy nàng chìm dần trong sự ủ rũ và tuyệt vọng, anh rất đau lòng và quyết định giúp nàng trở nên tự tin và độc lập.
Cuối cùng Susan cũng sẵn lòng trở lại làm việc, nhưng làm cách nào để nàng đến được sở làm? Nàng vẫn thường đi xe buýt nhưng bây giờ việc đi lại trên đường một mình khiến nàng rất hoảng sợ. Mark sẵn lòng đưa vợ đến sở làm mỗi ngày mặc dù nơi họ làm việc rất xa nhau. Lúc đầu điều ấy cũng an ủi được những nỗi đau mà Susan phải gánh chịu cũng như khiến Mark cảm thấy mình không phải là người vô dụng. Về sau, Mark thấy mình cần phải sắp xếp lại mọi thứ và anh nhận thấy Susan phải đi xe buýt trở lại, không thể suốt ngày nàng cứ dựa dẫm vào anh. Anh muốn vợ phải độc lập và tự tin như ngày xưa. Điều này đã khiến Susan giận giữ như thế nào và nàng cho rằng Mark đang dần bỏ rơi mình. Nàng đã khóc thật nhiều. Trái tim Mark đau nhói khi nhìn thấy những giọt nước mắt của nàng nhưng anh muốn nàng phải cứng rắn hơn, phải chấp nhận hoàn cảnh và vui sống. Một vài ngày đầu, Mark dạy nàng cách bước lên xe buýt và sử dụng những giác quan khác để thích nghi với điều kiện sống hiện tại. Điều đó càng làm cho Susan cảm thấy khổ sở. Nàng luôn cảm thấy mình vô dụng và bị bỏ rơi khi phải một mình đối diện với thế giới hỗn độn bên ngoài mà không có sự che chở của người chồng thương yêu.
Mọi việc ban đầu rất khó khǎn cho Susan nhưng cô cũng dần quen và thích nghi được. Một buổi sáng nọ, khi cô đưa tiền vé, người tài xế nói: "Tôi cảm thấy ganh tị với cô đấy". Susan không chắc người tài xế đang nói mình. Có ai trên đời này lại đi ganh tị với một người luôn phải chật vật với cuộc sống, không như những người bình thường khác. Cô hỏi một cách tò mò: "Ông đang nói chuyện với tôi ư? Tại sao ông lại ganh tị?".
Người tài xế trả lời: "Chắc cô cảm thấy rất hạnh phúc khi người khác quan tâm chǎm sóc nhiều đến như thế". Susan lắc đầu: "Tôi không hiểu ý ông".
"Ôi, cô không biết à? Cứ mỗi sáng, tôi thấy một người đàn ông rất đẹp trai đứng ở góc đường nhìn cô xuống xe buýt và bǎng qua đường. Anh ta đứng đó để chắc chắn rằng cô qua đường một cách an toàn và chỉ lái xe đi khi bóng cô khuất nơi vǎn phòng làm việc. Anh ta vẫn thường nhìn cô một cách trìu mến và mỉm cười với cô. Cô thật là một người phụ nữ may mắn".
Tình yêu không là một đồ vật để bạn có thể nhìn hoặc cầm nắm mà phải được cảm nhận bằng trái tim. Đôi khi sự yêu thương vô điều kiện không thể hiện ra bên ngoài nhưng nó lại nồng nàn và sâu lắng hơn bao giờ hết.
Đơn xin từ chức vợ và công văn hồi đáp của chồng By : Trang Hạ
Dear chồng!
Sau bao nhiêu bận vò chín khúc chau đôi mày, vào lúc đêm khuya thanh vắng, lệ đẫm bờ vai này, em xin tạ từ! Em quyết với lòng mình gửi anh lá đơn xin từ chức VỢ!
Từ ngày nhậm chức thấm thoắt đã bảy năm, em luôn phấn đấu làm tròn thiên chức vai trò của một người vợ ba đảm đang, bốn sẵn sàng, lặn lội thân cò nếm đủ mùi cực khổ, chăm sóc anh không quản ngày đêm, nâng giấc anh, lo từng bữa ăn giấc ngủ, đón ý đoán trước những điều anh muốn, sẵn sàng thỏa mãn mọi nhu cầu của anh…
Trên lĩnh vực tình cảm, em mang cho anh sự vỗ về chở che, trong lĩnh vực thân xác, em cung cấp cho anh sự hoan lạc, làm cho anh được hưởng cảm giác được yêu và được chiều chuộng. Thậm chí có lúc em còn như mẹ, cho anh mượn ngực để vùi đầu vào khóc! Em không được giám sát những việc anh làm, em chỉ được quyền ở nhà khổ sở chờ đợi, được đưa đón con, được chơi với con, được nấu cơm cho anh, giặt đồ, nằm sẵn cho chăn ấm lên, đó là những nghiệp vụ cơ bản của em… Tiền tới tay em chỉ đủ đi chợ, nhưng phải lo mọi chi tiêu trong nhà!
Một người vợ đúng nghĩa phải ân cần dịu dàng, còn phải bao dung thứ tha, phải sẵn sàng đợi hiệu lệnh của chồng để tắm rồi lên giường! Không được ghen khi nghe anh nhắc đến người con gái khác với vẻ thèm muốn ngưỡng mộ! Khi em mới nhậm chức vợ, em không biết phải ứng xử thế nào, nên đã mấy lần phạm lỗi nghiệp vụ, đã dám ghen với anh mấy lần, cãi vã đòi treo cổ tự tử! Nên đã mấy lần em suýt bị anh sa thải, sau này khi em đã đảm bảo em không mắc sai lầm nữa, anh mới miễn cưỡng cho phép em tiếp tục tại vị, gọi là tạm tuyển dụng!
Nhưng… những ngày gần đây… Em cứ băn khoăn trăn trở, cảm ơn anh đã cho em nhiều cơ hội, nhưng em không thích hợp với vị trí công tác này nữa. Vì thế em đề đạt nguyện vọng, xin anh cho em chuyển sang bộ phận nhân sự NGƯỜI TÌNH, em thấy anh thường cười nói với nhân viên của ban này, có tình có nghĩa với họ, thường mời họ đi ăn đi uống, yêu đương, lãng mạn, nên em thấy thèm muốn được sang ban đấy làm việc! Giờ giấc làm việc của họ rất linh hoạt, họ không phải đảm nhận các công việc như: giặt quần lót, trải nệm ga giường, lúc nào họ cũng được ve đi vẩy lại quyến rũ, được anh đưa rước, họ còn được anh trang bị cho nhẫn kim cương, không cần phải nuôi con, không phải gặp mặt anh những lúc anh cáu kỉnh bận bịu, không phải nhận nhiệm vụ vào những lúc anh say rượu dùng bạo lực để lên giường. Em từ rất lâu rồi đã không còn nhìn thấy anh cười rạng rỡ với em, không nghe thấy những lời tình tứ êm ái của anh nữa! Dù em được mang chức vụ là vợ, nhưng em chỉ có những trách nhiệm nặng nề, chứ chẳng được nhận đãi ngộ và thưởng Tết gì tử tế cả, ngay cả một cái quần lót gợi cảm hở khe mông em cũng không có… (hu hu) Vì thế, em quyết định từ chức Vợ! Còn việc có điều động em sang bộ phận Người Tình hay không, là do anh xem xét!
Ký tên: Một người vợ tận tụy, vừa cho các con lên mạng Ebay rao bán đấu giá! (lượm trên mạng, Trang Hạ dịch)
Công văn hồi đáp của chồng: Về việc đề đạt được chuyển sang bộ phận khác của chị, sau khi thảo luận xem xét dựa trên quyền lợi của lãnh đạo, tôi quyết nghị đưa ra các giải trình sau cho chị rõ: Khi phỏng vấn tuyển dụng trước đây, chị đã nộp đơn xin vào ban Vợ, ngay từ ban đầu, tính chất công việc và cơ chế đãi ngộ đã khác với ban Người Tình!
Tuy trong thời gian thử việc, chị làm việc rất tệ, mấy lần suýt bị sa thải, nhưng thấy chị khổ sở vật nài, thấy chị quyết tâm cải tiến trình độ, mới nhận chị vào làm vợ! Việc của vợ, và việc của người tình không giống nhau!
Tất nhiên trách nhiệm và công việc được giao của chị nhiều hơn, nhưng đảm bảo là đãi ngộ, lương và phúc lợi đều hơn người tình! Vợ có thêm mát-xa, hôn, ôm, ngủ, được đi cùng tham gia các hoạt động tập thể của gia đình, có con đường hoạn lộ thênh thang! Chị có thể thăng chức thành mẹ ba con bụng ỏng răng vàng, thành bà nạ dòng, thành mẹ vợ, thành bà ngoại, thành cụ ngoại, thành cụ tổ ngoại v.v… Đó là những chức vụ mà nhân sự bên ban Người tình không bao giờ có được!
Cuối cùng, vì hiện tại nhân sự bên người tình của tôi khá nhiều, mà vợ lại là một chức vụ cực kỳ quan trọng, cho nên… Quyết định, cho tới trước khi tôi kiếm được người mới nhận chức vụ vợ, chưa làm xong việc giao ban, thì chuyển chị sang bộ phận dự bị, chị có thể thỉnh thoảng về nhà ngoại ở (hoặc ở lâu lâu cũng được) để tôi tiết kiệm thêm được chi phí ăn uống và điện nước. Bao giờ có người thay thế chức vụ của chị, thì tôi sẽ cho chị sang bộ phận “Người tình vãng lai”, để phòng hờ sau này khi thích thì tới ngủ thăm một đêm! Tất nhiên, bộ phận “người tình vãng lai” của tôi luôn thiếu người, chưa kể, nếu có tiến bộ, biết đâu có ngày tôi sẽ nâng cấp cho chị lên thành cán bộ ban “Người tình”! Nếu chị không đồng ý, coi như tự động bỏ việc, chị không có quyền lợi hay lương hưu gì! Xin trân trọng cảm ơn bảy năm cố gắng của chị!
Ký tên: Chồng".
SÖÏ KHAÙC NHAU GIÖÕA NGÖÔØI THAØNH COÂNG VAØ NGÖÔØI THAÁT BAÏI
Ngöôøi thaønh coâng bieát chính xaùc mình muoán ñieàu gì, coù keá hoaïch roõ raøng, tin töôûng vaøo khaû naêng cuûa mình vaø ñaønh phaàn lôùn thôøi gian ñeå ñaït ñöôïc mong muoán ñoù.
Ngöôøi thaát baïi khoâng coù muïc ñích cuï theå trong cuoäc soáng, luoân tin raèng thaønh coâng laø keát quaû cuûa söï may maén vaø chæ haønh ñoäng khi buoäc phaûi laøm ñieàu ñoù.
Ngöôøi thaønh coâng laø ngöôøi baùn haøng taøi gioûi, laø ngöôøi naém ñöôïc ngheä thuaät gaây aûnh höôûng ñeán ngöôøi khaùc ñeå hôïp taùc theo tinh thaàn thaân thieän nhaèm thöïc hieän ñöôïc keá hoaïch vaø muïc ñích cuûa mình.
Ngöôøi thaát baïi luoân tìm caùch chæ trích vaø ñoå loãi cho ngöôøi khaùc.
Ngöôøi thaønh coâng suy nghó tröôùc khi noùi vaø caân nhaéc lôøi noùi moät caùch caån thaän. Hoï bieát nhìn nhaän nhöõng ñieàu mình thích ôû ngöôøi khaùc vaø traùnh nhaéc ñeán nhöõng ñieàu mình khoâng thích.
Ngöôøi thaát baïi thì ngöôïc laïi: noùi tröôùc – nghó sau. Lôøi noùi cuûa hoï chæ khieán hoï caûm thaáy hoái haän vaø khoù xöû, khieán hoï maát ñi nhöõng thuaän lôïi do nhöõng ñieàu hoï gaây ra.
Ngöôøi thaønh coâng chæ baøy toû yù kieán sau khi ñaõ naém ñöôïc vaán ñeà. Bôûi vaäy hoï coù theå haønh ñoäng moät caùch thoâng minh.
Ngöôøi thaát baïi baøy toû yù kieán veà nhöõng vaán ñeà mình khoâng naém roõ hoaëc khoâng bieát.
Ngöôøi thaønh coâng bieát phaân phoái hôïp lyù quyõ thôøi gian, thu nhaäp vaø chi tieâu cuûa mình. Hoï bieát caùch chi tieâu ñeå khoâng quaù möùc thu nhaäp cuûa hoï.
Ngöôøi thaát baïi phung phí thôøi gian, tieàn baïc vaø xem nheï nhöõng gì hoï ñang coù.
Ngöôøi thaønh coâng luoân baøy toû söï quan taâm ñeán ngöôøi khaùc, ñaëc bieät laø nhöõng ngöôøi coù nhöõng ñieåm chung gioáng hoï vaø xaây döïng moái quan heä thaân thieát vôùi nhöõng ngöôøi naøy.
Ngöôøi thaát baïi chæ quan heä vôùi nhöõng ngöôøi hoï muoán lôïi duïng.
Ngöôøi thaønh coâng raát côûi môû vaø khoan dung vôùi moïi ngöôøi, moãi söï vieäc.
Ngöôøi thaát baïi ñaàu oùc heïp hoøi, hoï töï taïo cho mình veû khoan dung khieán cho hoï bò maát nhieàu cô hoäi cuõng nhö söï hôïp taùc thaân thieän cuûa nhöõng ngöôøi khaùc.
Ngöôøi thaønh coâng bieát taän duïng thôøi gian vaø luoân coù tinh thaàn traùch nhieäm cao trong coâng vieäc, naém baét nhöõng gì ñang dieãn ra, khoâng chæ trong vieäc rieâng cuûa hoï, trong coâng vieäc, trong coäng ñoàng maø trong theá giôùi hoï ñang soáng.
Ngöôøi thaát baïi chæ quan taâm ñeán baûn thaân mình vôùi nhöõng nhu caàu tröôùc maét vaø coá ñaït ñöôïc nhöõng ñieàu naøy baèng moïi caùch coù theå.
Ngöôøi thaønh coâng luoân quan taâm vaø coù caùi nhìn töôi saùng veà cuoäc soáng. Hoï nhaän thöùc raèng theá giôùi hoï ñang soáng vaø nhöõng thaønh coâng maø hoï ñaït ñöôïc phuï thuoäc nhöõng gì hoï ñem laïi cho moïi ngöôøi. Hoï töï taïo cho mình thoùi quen ñem ñeán cho moïi ngöôøi nhieàu ñieàu toát ñeïp hôn nhöõng gì mình ñònh laøm.
Ngöôøi thaát baïi tìm kieám moät ñieàu gì ñoù khoâng coù yù nghóa hoaëc ñieàu gì khoâng phaûi coâng söùc mình boû ra vaø deã daøng ñaït ñöôïc. Neáu hoï khoâng ñaït ñöôïc ñieàu naøy, hoï ñoå loãi cho nhöõng ngöôøi khaùc.
Noùi chung, coù moät söï khaùc bieät lôùn trong caû lôøi noùi vaø haønh ñoäng giöõa ngöôøi thaønh coâng vaø ngöôøi thaát baïi. Nhöng moãi ngöôøi vaãn toàn taïi theo caùch cuûa hoï do thaùi ñoä cuûa hoï ñoái vôùi baûn thaân vaø vôùi moïi ngöôøi xung quanh.
SÖÏ KHAÙC NHAU GIÖÕA ÑAØN OÂNG VAØ PHUÏ NÖÕ
Trong maét ñaøn oâng moät boâng hoa hoàng laø trong gai coù hoa, coøn trong maét phuï nöõ thì trong hoa coù gai;
Khi ngöôøi ñaøn oâng taëng hoa hoï luoân nghó ñeán hieäu quaû taëng hoa, coøn khi phuï nöõ nhaän hoa hoï luoân nghó ñeán muïc ñích taëng hoa;
Ñaøn oâng luoân cho raèng ñöôïc yeâu laø haïnh phuùc nhöng phuï nöõ laïi cho raèng ñöôïc yeâu laø ñau khoå;
Ñaøn oâng tình nguyeän tieác nuoái chöù khoâng muoán ñau khoå, coøn phuï nöõ tình nguyeän ñau khoå chöù khoâng muoán tieác nuoái. Nhöng ñaøn oâng luoân ñau khoå vì tieác nuoái, coøn phuï nöõ luoân tieác nuoái vì ñau khoå;
Ñaøn oâng thích giaû vôø bieát nhöõng ñieàu mình khoâng bieát ñeå töôïng tröng cho söùc maïnh vaïn naêng cuûa mình, coøn phuï nöõ laïi luoân giaû vôø khoâng bieát nhöõng vieäc mình bieát ñeå theå hieän cho söï yeáu ñuoái cuûa mình;
Ñaøn oâng luoân muoán ngöôøi phuï nöõ cuûa mình seõ thay ñoåi theo mong muoán cuûa mình, coøn phuï nöõ thì luoân muoán ngöôøi ñaøn oâng phaûi thay ñoåi theo nhöõng gì mình ñaõ phaûi traû giaù;
Veát thöông taâm hoàn luoân laøm cho ngöôøi ñaøn oâng gioûi giang hôn, coøn veát thöông taâm hoàn laøm cho ngöôøi phuï nöõ suy suïp hôn;
Ñaøn oâng chæ caûm thaáy traân troïng khi ñaõ maát ñi caùi gì ñoù, coøn phuï nöõ luoân sôï maát noù vì traân troïng;
Ñaøn oâng nghó phuï nöõ caàn phaûi hieåu sau khi hoï cho raèng mình caàn phaûi hieåu, coøn phuï nöõ môùi daàn hieåu ñöôïc mình cuõng caàn phaûi hieåu sau khi hieåu ñöôïc ñaøn oâng;
Ñaøn oâng luoân thích duy trì tình traïng hieän coù, coøn phuï nöõ thì khoâng bao giôø baèng loøng vôùi tình traïng hieän coù;
Ñaøn oâng coá gaéng duy trì hieän traïng, coøn phuï nöõ chòu ñöïng duy trì hieän traïng laø ñeå thay ñoåi hieän traïng;
Ñaøn oâng luoân noùi phuï nöõ tham lam, coøn phuï nöõ luoân noùi ñaøn oâng ích kyû;
Ñaøn oâng muoán ngöôøi phuï nöõ coù theå hieåu ñöôïc söï giaû doái cuûa mình, coøn phuï nöõ cuõng mong ñaøn oâng hieåu ñöôïc loøng tham cuûa mình;
Ñaøn oâng luoân coi thöôøng nhöõng gì mình coù vaø cho raèng mình phaûi coù nhieàu hôn, coøn phuï nöõ thì luoân luoân tính toaùn nhöõng gì mình ñaõ coù vaø coøn muoán gì nöõa;
Neáu cuøng moät luùc ngöôøi ñaøn oâng coù hai ngöôøi phuï nöõ hay nhieàu hôn nöõa thì moïi ngöôøi cho raèng ñoù laø ngöôøi ñaøn oâng thöïc söï, coøn cuøng moät luùc ngöôøi phuï nöõ coù hai ngöôøi ñaøn oâng thì seõ bò moïi ngöôøi cho laø phoùng ñaõng;
Phuï nöõ thöôøng gaëm nhaám ñau khoå cuûa mình vaø an uûi veát thöông loøng khi ñaøn oâng ñaõ nguû say, coøn ñaøn oâng thöôøng theo ñuoåi caùc söï vieäc môùi ñeå laøm giaûm ñau khoå vaø voã veà veát thöông loøng;
Khi ñau khoå, ôû ngöôøi phuï nöõ laø nöôùc maét vaø chòu ñöïng, coøn ôû ñaøn oâng laø thuoác laù, röôïu vaø phuï nöõ;
Ñaøn oâng luoân cho raèng mình phaûi hieåu vaø nhöôøng nhòn vôï, coøn ngöôøi tình caàn phaûi hieåu vaø nhöôøng nhòn mình;
Vôï cho raèng tình nhaân coù nhieàu hôn mình, ñaõ cöôùp ñi nhöõng thöù voán laø cuûa mình, coøn tình nhaân cho raèng ngöôøi vôï coù quaù nhieàu nhöng khoâng bieát traân troïng;
Ngöôøi vôï luoân caûm thaáy nhuïc nhaõ vaø ñe doaï vì söï toàn taïi cuûa tình nhaân, coøn tình nhaân khoâng coù ñöôïc caûm giaùc an toaøn vaø vui veû vì söï toàn taïi cuûa ngöôøi vôï;
Cho duø laø ñaøn oâng vaø phuï nöõ hay laø phuï nöõ vaø phuï nöõ thì coù raát nhieàu ñieåm gioáng nhau vaø khaùc nhau; Taïo thaønh ñieåm khaùc nhau giöõa phuï nöõ vaø phuï nöõ laø ñaøn oâng, coøn taïo thaønh ñieåm khaùc nhau giöõa ñaøn oâng vaø ñaøn oâng laïi laø phuï nöõ; Nhöõng ñieåm khaùc nhau giöõa phuï nöõ vaø ñaøn oâng chính laø phuï nöõ laø phuï nöõ vaø ñaøn oâng laø ñaøn oâng.
Vì cuộc đời hãy
Trích những lời được viết trên tường các trại phong, trại điều dưỡng bệnh AIDS... của mẹ Teresa để trại viên đọc và suy ngẫm.Cuộc đời là một cơ may, hãy chớp lấy
Cuộc đời là hương sắc, hãy ngắm nhìn
Cuộc đời là chân phước, hãy tận hưởng
Cuộc đời là một giấc mơ, hãy biến thành hiện thực
Cuộc đời là một thách thức, hãy biết đối đầu
Cuộc đời là một bổn phận, hãy hòan thành
Đời là một cuộc chơi, hãy vào cuộc
Cuộc đời là quí giá, hãy nâng niu
Cuộc đời vô vàn của báu, hãy giữ gìn
Cuộc đời là tình yêu, hãy vui hưởng
Cuộc đời là một bí ẩn, hãy khám phá
Cuộc đời là ước hẹn, hãy thực hịên lời hứa
Cuộc đời là u sầu, hãy vượt qua
Cuộc đời là một ca khúc, hãy hát lên...
Cùng suy ngẫm
Đáng khâm phục nhất của đời người là ý chí vươn lên
Tài sản lớn nhất của đời người là sức khỏe
Lễ vật lớn nhất của đời người là khoan dung
An ủi lớn nhất của đời người là làm phúc
Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại
Ngu dốt lớn nhất của đời người là dối trá
Tội lỗi lớn nhất của đời người là lừa mình, dối ngườI
Bi ai nhất của đời người là ghen tị
Khiếm khuyết lớn nhất của đời người là kém hiểu biết
Đau thương của đời người là tự ti
Món nợ lớn nhất của đời người là nợ tình cảm
Phá sản lớn nhất của đời người là tuyệt vọng
Sai lầm lớn nhất của đời người là tự đánh mất mình
Kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình
Đàn ông muốn gì ở lứa tuổi 20, 30 và 40?
Lứa tuổi 20: Càng nhiều càng vui
Phần lớn đàn ông ở lứa tuổi 20 đều có một ước muốn cháy bỏng: xây dựng một sự nghiệp thành công. Còn về phụ nữ thì càng có nhiều càng tốt. Đàn ông ở lứa tuổi này thích một phụ nữ xinh đẹp, một đồ trang trí trong tay họ để cho sếp và cả thế giới biết rằng: "Này, tôi phải thực sự "chúa" lắm mới quyến rũ được một cô nàng nóng bỏng như vậy đấy". Vẫn còn hy vọng cho họ vào cuối những nǎm 20. Họ bắt đầu học được từ những kinh nghiệm cụ thể: "Bạn đã bị quay cuồng vài lần bởi những phụ nữ xinh đẹp và nhận ra rằng một khuôn mặt đẹp không phải là tất cả".
Lứa tuổi 30: Sự ổn định và chín chắn
Jim, một diễn viên kịch nhớ lại: "Khi tôi lên 7, tôi muốn một cô gái có thể xây một lâu đài trên cát thật đẹp. Khi 17 tuổi, tôi muốn cô ấy phải có vòng một lớn. Khi tôi 27 tuổi, tôi thích cô nào không thích làm vợ tôi. Giờ đây tôi 30 tuổi và tôi thích ai đó đúng mực và chung thuỷ".
Khi bước vào tuổi 30, sở thích về phụ nữ của đàn ông thực sự thay đổi. Sau giai đoạn trải nghiệm ban đầu khi hẹn hò với hàng tá cô gái, anh ta tìm kiếm một phụ nữ có thể đóng những vai trò làm bạn, làm vợ, làm mẹ. Nghĩa là anh ta đã cải tiến, tinh lọc sở thích của mình.
Lứa tuổi 40: Bầu bạn
Một chuyên gia máy tính 41 tuổi nói: "Giờ đây khi đã ở lứa tuổi 40, tôi khôn ngoan và quan tâm đến tính cách của người khác hơn là vẻ bề ngoài. Cô ấy có quan tâm, chǎm sóc đến người khác không? Cô ấy có cho đi những gì được nhận? Đây là những câu hỏi được đặt ra khi gặp một người phụ nữ". Một chuyên gia về quảng cáo 41 tuổi: "Nếu sự quan tâm ban đầu của tôi là vẻ bề ngoài thì việc gặp gỡ sẽ dễ dàng hơn. Nhưng nếu tôi không thể hợp được thì tôi đánh mất sự quan tâm rất nhanh. Tôi muốn ở bên một người biết cười khi tôi pha trò, người sẽ chǎm sóc tôi khi ốm đau và cũng cho tôi chǎm sóc cô ấy. Điều này giống như một sứ mệnh cao cả".
Xin thầy hãy dạy cho con tôi
(Trích thư của Tổng thống Mỹ Abraham Lincoln gửi thầy hiệu trưởng ngôi trường nơi con trai ông theo học)
+ Con tôi sẽ phải học tất cả những điều này, rằng không phải tất cả mọi người đều công bằng, tất cả mọi người đều chân thật. Nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu biết cứ mỗi một kẻ vô lại ta gặp trên đường phố thì ở đâu đó sẽ có một con người chính trực; cứ mỗi một chính trị gia ích kỷ, ta sẽ có một nhà lãnh đạo tận tâm. Bài học này sẽ mất nhiều thời gian, tôi biết; nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu biết rằng một đồng đô la kiếm được do công sức lao động của mình bỏ ra còn quí giá hơn rất nhiều lần so với nǎm đô la nhặt được trên hè phố...
+ Xin hãy dạy cho cháu biết cách chấp nhận thất bại và cách tận hưởng niềm vui chiến thắng. Xin hãy dạy cháu tránh xa sự đố kỵ. Xin hãy dạy cháu biết được bí quyết của niềm vui chiến thắng thầm lặng. Dạy cho cháu biết được rằng những kẻ hay bắt nạt người khác nhất lại là những kẻ dễ bị đánh bại nhất.
+ Xin hãy giúp cháu nhìn thấy thế giới kỳ diệu của sách... nhưng cũng cho cháu có đủ thời gian để lặng lẽ suy tư về sự bí ẩn muôn thủa của cuộc sống: đàn chim tung cánh bay trên bầu trời, đàn ong bay lượn trong ánh nắng và những bông hoa nở ngát bên đồi xanh.
+ Ơ' trường xin thầy hãy dạy cho cháu chấp nhận thi trượt còn vinh dự hơn gian lận trong thi cử. Xin giúp cháu có niềm tin vào ý kiến riêng của bản thân, dù tất cả mọi người xung quanh đều cho rằng ý kiến đó hoàn toàn sai lầm...
+ Xin hãy dạy cho cháu đối xử dịu dàng với những người hoà nhã và cứng rắn với những kẻ thô bạo. Xin tạo cho cháu sức mạnh để không chạy theo đám đông khi tất cả mọi người đều chỉ biết chạy theo thời thế.
+ Xin hãy dạy cho cháu biết phải lắng nghe tất cả mọi người nhưng cũng xin thầy dạy cho cháu biết cần phải sàng lọc những gì nghe được qua tấm lưới chân lý để cháu chỉ đón nhận những gì tốt đẹp.
+ Xin hãy dạy cho cháu biết cách mỉm cười khi buồn bã... Xin hãy dạy cho cháu biết rằng không có sự xấu hổ trong những giọt nước mắt. Xin hãy dạy cho cháu biết chế giễu những kẻ yếm thế và cẩn trọng trước sự ngọt ngào đầy cạm bẫy.
+ Xin hãy dạy cho cháu rằng có thể bán cơ bắp và trí tuệ cho người ra giá cao nhất, nhưng không bao giờ cho phép ai ra giá mua trái tim và tâm hồn mình.
+ Xin hãy đối xử dịu dàng đối với nhau nhưng đừng vuốt ve nuông chiều cháu bởi vì chỉ có sự thử thách của lửa mới tôi luyện được những thanh sắt cứng rắn.
+ Xin hãy dạy cho cháu biết rằng cháu phải luôn có niềm tin tuyệt đối vào bản thân, bởi vì khi đó cháu sẽ luôn có niềm tin tuyệt đối vào nhân loại.
+ Đây quả là một yêu cầu quá lớn, tôi biết, thưa thầy, nhưng xin thầy hãy cố gắng hết mình... Con trai tôi quả thật là một cậu bé tuyệt vời.
+ Con tôi sẽ phải học tất cả những điều này, rằng không phải tất cả mọi người đều công bằng, tất cả mọi người đều chân thật. Nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu biết cứ mỗi một kẻ vô lại ta gặp trên đường phố thì ở đâu đó sẽ có một con người chính trực; cứ mỗi một chính trị gia ích kỷ, ta sẽ có một nhà lãnh đạo tận tâm. Bài học này sẽ mất nhiều thời gian, tôi biết; nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu biết rằng một đồng đô la kiếm được do công sức lao động của mình bỏ ra còn quí giá hơn rất nhiều lần so với nǎm đô la nhặt được trên hè phố...
+ Xin hãy dạy cho cháu biết cách chấp nhận thất bại và cách tận hưởng niềm vui chiến thắng. Xin hãy dạy cháu tránh xa sự đố kỵ. Xin hãy dạy cháu biết được bí quyết của niềm vui chiến thắng thầm lặng. Dạy cho cháu biết được rằng những kẻ hay bắt nạt người khác nhất lại là những kẻ dễ bị đánh bại nhất.
+ Xin hãy giúp cháu nhìn thấy thế giới kỳ diệu của sách... nhưng cũng cho cháu có đủ thời gian để lặng lẽ suy tư về sự bí ẩn muôn thủa của cuộc sống: đàn chim tung cánh bay trên bầu trời, đàn ong bay lượn trong ánh nắng và những bông hoa nở ngát bên đồi xanh.
+ Ơ' trường xin thầy hãy dạy cho cháu chấp nhận thi trượt còn vinh dự hơn gian lận trong thi cử. Xin giúp cháu có niềm tin vào ý kiến riêng của bản thân, dù tất cả mọi người xung quanh đều cho rằng ý kiến đó hoàn toàn sai lầm...
+ Xin hãy dạy cho cháu đối xử dịu dàng với những người hoà nhã và cứng rắn với những kẻ thô bạo. Xin tạo cho cháu sức mạnh để không chạy theo đám đông khi tất cả mọi người đều chỉ biết chạy theo thời thế.
+ Xin hãy dạy cho cháu biết phải lắng nghe tất cả mọi người nhưng cũng xin thầy dạy cho cháu biết cần phải sàng lọc những gì nghe được qua tấm lưới chân lý để cháu chỉ đón nhận những gì tốt đẹp.
+ Xin hãy dạy cho cháu biết cách mỉm cười khi buồn bã... Xin hãy dạy cho cháu biết rằng không có sự xấu hổ trong những giọt nước mắt. Xin hãy dạy cho cháu biết chế giễu những kẻ yếm thế và cẩn trọng trước sự ngọt ngào đầy cạm bẫy.
+ Xin hãy dạy cho cháu rằng có thể bán cơ bắp và trí tuệ cho người ra giá cao nhất, nhưng không bao giờ cho phép ai ra giá mua trái tim và tâm hồn mình.
+ Xin hãy đối xử dịu dàng đối với nhau nhưng đừng vuốt ve nuông chiều cháu bởi vì chỉ có sự thử thách của lửa mới tôi luyện được những thanh sắt cứng rắn.
+ Xin hãy dạy cho cháu biết rằng cháu phải luôn có niềm tin tuyệt đối vào bản thân, bởi vì khi đó cháu sẽ luôn có niềm tin tuyệt đối vào nhân loại.
+ Đây quả là một yêu cầu quá lớn, tôi biết, thưa thầy, nhưng xin thầy hãy cố gắng hết mình... Con trai tôi quả thật là một cậu bé tuyệt vời.
Hãy biết can đảm đối diện với nghịch cảnh
Một câu chuyện ngụ ngôn kể rằng: Có một người nông dân nọ có một con lừa già. Một hôm, con lừa bị rơi xuống cái giếng khô cạn và đau đớn kêu la thảm thiết. Sau khi bình tĩnh đánh giá tình hình, vì thương cho con lừa, người nông dân đã quyết định nên nhanh chóng giúp nó kết thúc sự đau đớn. Anh gọi thêm mấy người hàng xóm để cùng lấp đất chôn con lừa tội nghiệp.
Lúc đầu, con lừa thêm phần kinh hoàng vì những gì người ta đang làm đối với nó. Nhưng khi từng tảng đất được hất xuống giếng liên tiếp theo nhau ập trên vai nó, một ý nghĩ chợt lóe lên: Cứ mỗi lần một tảng đất rơi đè lên vai, nó lại lắc mình cho đất rơi xuống và ngoi lên trên! Và nó đã làm như vậy, từng chút từng chút một, với một lời tự nhủ và tự cổ vũ: "Nào mình hãy hất nó xuống và bước lên trên, hất nó xuống và bước lên trên...".
Mặc cho sự đau đớn ê ẩm phải chịu sau mỗi tảng đất ập xuống, mặc cho sự bi đát cùng cực của tình huống đang gánh chịu, con lừa tiếp tục chiến đấu chống lại sự hoang mang, hoảng sợ, tiếp tục theo đúng phương châm "hất nó xuống và bước lên trên". Và không lâu sau, cuối cùng dù bị bầm dập và kiệt sức, con lừa già đã vui mừng đắc thắng bước lên khỏi miệng giếng.
Những gì tưởng như sẽ đè bẹp và chôn sống nó, trên thực tế đã cứu sống nó. Tất cả đều nhờ vào cái cách mà con lừa đã can đảm đối diện với nghịch cảnh của mình.
Cuộc sống là như vậy đó. Nếu ta đối mặt với các vấn đề của mình một cách tích cực và quả cảm, khước từ sự hoảng loạn, sự cay đắng và sự tự thương hại, thì những nghịch cảnh tưởng chừng có thể chôn vùi chúng ta, lại sẽ tiềm ẩn trong chính nó những phần thưởng không ngờ tới. Hất nó xuống và bước lên trên, hãy can đảm bước từng chút một ra khỏi cái giếng mà chúng ta đang gặp phải.
Lúc đầu, con lừa thêm phần kinh hoàng vì những gì người ta đang làm đối với nó. Nhưng khi từng tảng đất được hất xuống giếng liên tiếp theo nhau ập trên vai nó, một ý nghĩ chợt lóe lên: Cứ mỗi lần một tảng đất rơi đè lên vai, nó lại lắc mình cho đất rơi xuống và ngoi lên trên! Và nó đã làm như vậy, từng chút từng chút một, với một lời tự nhủ và tự cổ vũ: "Nào mình hãy hất nó xuống và bước lên trên, hất nó xuống và bước lên trên...".
Mặc cho sự đau đớn ê ẩm phải chịu sau mỗi tảng đất ập xuống, mặc cho sự bi đát cùng cực của tình huống đang gánh chịu, con lừa tiếp tục chiến đấu chống lại sự hoang mang, hoảng sợ, tiếp tục theo đúng phương châm "hất nó xuống và bước lên trên". Và không lâu sau, cuối cùng dù bị bầm dập và kiệt sức, con lừa già đã vui mừng đắc thắng bước lên khỏi miệng giếng.
Những gì tưởng như sẽ đè bẹp và chôn sống nó, trên thực tế đã cứu sống nó. Tất cả đều nhờ vào cái cách mà con lừa đã can đảm đối diện với nghịch cảnh của mình.
Cuộc sống là như vậy đó. Nếu ta đối mặt với các vấn đề của mình một cách tích cực và quả cảm, khước từ sự hoảng loạn, sự cay đắng và sự tự thương hại, thì những nghịch cảnh tưởng chừng có thể chôn vùi chúng ta, lại sẽ tiềm ẩn trong chính nó những phần thưởng không ngờ tới. Hất nó xuống và bước lên trên, hãy can đảm bước từng chút một ra khỏi cái giếng mà chúng ta đang gặp phải.
3 nhận xét:
Blog này hay thật, toàn chuyện hay và ý nghĩa, mình kết rồi đó...
làm áo nhóm giá rẻ tại tphcm - lam ao nhom gia re tai tphcm
Úp thêm vài mẫu truện hay dành cho sc đi bạn...
may áo thun đồng phục - may ao thun dong phuc
Tham khảo làm áo lớp áo nhóm giá rẻ ũng hộ mình nha
Làm áo lớp giá rẻ - Làm áo nhóm giá rẻ
Đăng nhận xét