Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012

PHO DONG FC vs DAI DUC FC in Nha Trang

Sau nhiều lần hẹn và thay đổi lịch, cuối cùng thì trận tái đấu trên sân trung lập (làm như tranh chung kết cúp C1 ở bên trời tây) giữa PHU DONG FC (Đà Lạt) và DAI DUC FC (Phan Rang - Tháp Chàm) cũng tiến hành được tại sân bóng đá mini cỏ nhân tạo Dã Tượng - thành phố Nha Trang vào sáng ngày 26/5/2012.

Hình lưu niệm trước trận đấu

Hai đội thi đấu với đội hình khá chuẩn, nghiêng về tuổi thì Phù Đổng FC có trội hơn rất nhiều với dàn cầu thủ hạng U40, ngược lại Đại Đức FC thì đội hình khá khiêm tốn với U20. Trận đấu diễn ra khá cân bằng và ngang tài, nhưng sức thì không. Mỗi bên đều ghi được 10 bàn thắng (cũng nhờ Đại Đức thương mấy ông già trên núi xuống nên đá hơn nương chân).
Thêm một thế nữa cho chắc ăn
Chuẩn bị ra sân, các già gơ vùng cao có những hành động khá kỳ quặc

Đến phút cuối cùng thì Phù Đổng FC cũng ghi được bàn thắng cuối cùng khép lại một trận cầu mãn nhãn với trên 20 bàn thắng (cũng là một kỷ lục mới).

Hết một pha bóng
"Sát thủ có gương mặt trẻ thơ" người  trắng còn mang vớ trắng

 Mấy phút giải lao, chỗ nào cũng nóng
Một pha tấn công của các cụ vùng cao
Một pha triển khai tấn công

Nha Trang ngày về

                                                                             Trần Thanh Hoài CNCLB
Hứa hẹn mãi , cuối cùng Phù Đổng FC cũng đã đi được Nha Trang với nhiều tiếc nuối của mấy cậu. ..không đi được. Không tính cậu Hà UBKT, thì chỉ có 5 người, “5 anh em trên một chiếc SUZUKY”. Hic, xuống đèo Khánh Vĩnh mưa lạnh, giờ mấy thấy tay lái lụa của cậu Trung (Tờ rung) cũng không thua kém gì tay đua gì ở công thức F1( Sìmaikhơ thì phải), Trung còn nói rất hoành tráng: “em mà… uống vào tí nữa thì chạy ngọt lắm bác ạ. Trời ạ, ai dám đi theo kiểu ngọt đó thì đi, tui xin kiếu. Trên xe, mình cứ nói chuyện tào lao, sợ cậu Trung hứng lên “ngủ” một phát, thì coi như… xong. Lo vậy chứ, rồi cũng tới nơi.
Hành động kỳ quặc của U40 - Phù Đổng FC
Nha Trang hiện ra trong ánh sáng vừa lên của những chùm đèn cao áp, biển rất gần.. anh em đều nghe và ngửi được mùi của biển, lạ mà quen. Có chút gì đó xa ngái ngày xưa chạy về trong tim. Cu Nghĩa CVP nãy giờ ngủ gật cũng đã thấy tấp tổm, nhoi lên, nhoi xuống, bình loạn đủ cả. Anh bảy Hòa thì gật gù, hay hè, biển đẹp hè, cảnh này mà có...tí nữa cùng đi, thì, hà hà.. Cả nhóm, đi thẳng vào 14 B, Nhà hàng Guitar ở đường Hồng Bàng, vì cậu Hải, người bạn thân của tôi đã alô ì xèo từ khi xuôi đèo Khánh Vĩnh.


Hình như bóng đã nằm gọn trong lưới

Sau 5 năm gặp lại, Hải vẫn vậy, xúc động, ôm chầm lấy, nói tôi nhớ ông quá, làm mình tí nữa văng ..cả nước mắt. Tất nhiên là bia đổ ra đầy cốc, kèm theo những lăn tăn của kỷ niệm xưa giữa tôi và Hải cũng chợt hiện về. Hải rất thành đạt (nghe nói có được 3 tỷ cho 3 đứa con gái rượu rồi..), tóc có bạc tí đỉnh, nhưng sức khỏe tốt ... và chiến đấu tốt, chưa ra đến sân bóng mà thế này… thì sao trời. Chơi luôn. Phu Dong FC vốn có bản lĩnh, nhất là ở cái vòng chung kết the Cup of beer, thì thôi rồi.

Tính toán chuẩn bị vòng sau sẽ như thế nào "The cup of beer or wine"

Nha Trang những ngày này, vẫn có nét dịu dàng của một cô gái lỡ thì nhưng đầy luyến cảm. Cả nhóm thức dậy sớm, sáng thứ 7 (26/5) đá giao lưu với Đại Đức Club của Cậu Vương. Vương vẫn khí thế, chỉ đạo đội .. U17 Ninh Thuận đá vừa … vừa kẻo các bác Đà Lạt có ... mệnh hệ nào, thì tau chết nghe bây, chắc cậu Trung sẽ có ảnh minh họa thôi. Cậu Hà tuy vào sân trễ với đôi giày mới ken ghi liền mấy bàn, quả là xuất sắc, vì theo cậu ta, là do em… mới mua được đôi giày mới và hôm qua ngủ riêng, nên hên bác ạ. Giao lưu thành công. Tiếc là đội Nha Trang có việc đột xuất không tham gia như dự tính. Gặp lại Hoàn, thằng em chiến hữu ngày nào, giờ là Giám đốc bảo hiểm AAA Khánh Hòa, khí thế, chạy Ford EVEREST bóng loáng, bác ạ, em xuống đây làm ăn cũng được, trưa nay, em mời bác và cả đội ra Bờ kè ngắm biển và thăng hoa luôn cho nó tiện.., Hoàn nhỏ nhẹ, kiểu dân Hải Phòng nó thế, bên tai tôi thế. Ta đi bác hè.
Khí thế với Giám đốc bảo hiểm AAA (người đầu tiên hàng bên trái)

Nha Trang, đô thị hóa khá nhanh, quy hoạch cũng rõ ràng, tôi thấy người Nha Trang có cái gì đó ... tội tội thế nào ấy. Xứ sở Trầm Hương một thời, giờ đây vẫn thấy đâu đó, có người mang cặp lồng cơm vào ăn trưa trong nhà máy, vẫn nhẹ nhàng, nhưng sâu lắng. Trưa, ngồi ở quán, nhìn biển, nhớ bài hát của Cụ Hồng Đăng “chân trời rất xa, gọi năng xôn xao, con thuyền rất vui và gió hát ngọt ngào”. Tuyệt quá, một bức tranh biển đã vẽ xong bằng ngôn từ và âm nhạc. Cả nhóm lại thong dong, theo chiều về của biển Nha Trang. Ngập mình trong những con sóng đầu Hạ. Bươn bãi, phiêu linh, say nhè nhẹ. Gom hết cả vị mặn của biển vào người, tìm đâu đó một hương tóc mùa Hạ, mà em đã gội đầu bằng bồ kết năm nào.. xa, xa quá. Cảm ơn Hải, Hoàn, Chị Hường, các bạn Vân, Mai…. đã dệt nên một ký ức thật tuyệt diệu cho Phù Đổng FC.
và Giám đốc hãng JOTUN khu vực miền Trung (người thứ hai hàng bên phải)

Tạm biệt Nha Trang, bùi ngùi, luyến tiếc, tình bạn, tình anh em, lắng lại, đẹp quá.




Những người đẹp thành phố biển Nha Trang

Nha Trang ngày về với Phù Đổng FC không chỉ là quả bóng da, mà cả chuỗi dài từng con sóng chiều nay, đang dâng đầy  trên khuôn mặt của những chàng trai Đà Lạt… quanh năm thèm khát vị biển./.