Thứ Bảy, 14 tháng 1, 2012

Rục rịch Tết vè


                                                RỤC RỊCH TẾT VỀ



                                                                                     Trần Thanh Hoài –CNCLB


     Đà Lạt những ngày ni răng lạnh quá, 14 độ c. Lạ thật. Chưa năm nào Đà Lạt lạnh và mưa lất phất như thế, làm kẻ tha hương nhớ nhà bảng lãng.

    Hồ Xuân Hương mấy ngày nay có người chết, nghe nói có một anh chàng quê Quảng Ngãi, tìm cái lạnh dưới hồ sâu và không trở về. Và cũng …nghe nói năm nào HXH cũng phải tiếp nhận vài người theo kiểu như thế. Sống, chết suy cùng cũng chỉ khác nhau về hình thức tồn tại mà thôi.
Chợ Tết Đà Lạt (sưu tầm)


      Mùa xuân về chấp chới trong cánh hoa Mai anh Đào. Người người ùn ùn chở hoa địa lan chưng bán ở khắp nơi, đường Hùng Vương giờ đây thành "đường hoa" lan, đẹp thật.  Khủng hoảng kinh tế ở đâu không biết, Đà Lạt vẫn cứ sang trọng với hoa và cỏ, gió heo may.  Mình đã ăn tết Đà Lạt vậy là ngót ghét 20 năm. Nhanh quá. Nhớ những ngày giáp tết ở Hà Tĩnh, thấy Mẹ làm dưa món với kiệu và hành, thui giò heo (mua chịu) nấu giả cầy. Anh Hai bảo riềng nấu giả cầy thì đúng hơn, vì nhìn vô toàn thấy riềng và sả, chả thấy miếng thịt nào.. vậy mà vẫn ngon. Đà Lạt không có bánh "ngào" như ở quê, nhưng hoa lúc nào cũng sẵn, hoa ngoài đường, trên ô cửa sổ, trong phòng khách, mùi hoa ly thoang thoảng, không lúc nào mình ngưng nghỉ tình yêu với thành phố nhỏ này.

    Đi đâu cũng muốn quay về núi cao, để mà chiêm bái sự tĩnh lặng trong từng mảnh vụn của ký ức. Tết có màu gì hả ba ? con gái hỏi, mình chịu, nói bừa... màu... khói. Thấy khói thông  bay, nhớ nồi bánh chưng mẹ nấu lúc còn thơ, liêu xiêu mái tranh nghèo, nhưng đầy ắp những ước mơ của một thời "trai thì". Mình thích Tết, cho đến bây chừ vẫn thích Tết, nhiều người ngạc nhiên, tết phải lo toan nhiều thứ sao lại thích, thích vì Tết là cơ hội để đoàn tụ và gặp gỡ chiến hữu, người thân, từ khắp bốn phương tụ về  uống rượu, ngắm hoa Mai Anh Đào rơi, đọc “Hành Phương Nam” của Nguyễn Bính đầy sảng khoái, hát nhạc Trịnh khô cả cuống họng, sao không khoái. Tết đến rồi đó, dù “các ngươi” có thích hay không thích ,Tết vẫn về theo "mùa dân tộc".

     Mấy ngày trong Tết có lẽ là thú vị nhất, cũng như là hoa e ấp sắp nở vậy, chứ hoa nở hết rồi còn đâu là vẻ đẹp trinh nguyên nữa. Đi sắm tết, ngắm người đi mua đồ tết, nhớ quãng đường gần Hồ Xuân Hương, mọi năm có đứa em gái hay đứng bán hoa "Tường Vy"  giả, miệng em cười tươi như … hoa thật, vậy mà Tết này, nghe đâu lấy chồng biệt tích, để lại khúc quanh vắng lặng bên hồ thưa thớt những chùm hoa Sa Mu bay bay như nhắc nhớ một ngày trong ký ức.

   Tết về, hãy về cho hết đi . Tết ơi !

TTH.